23 thg 10, 2008

Cuộc sống âm thầm của một người đáng nhận giải Nobel

Khi danh sách những người nhận giải Nobel hóa học 2008 được công bố, vị tiến sĩ từng có công lớn trong công trình đoạt giải thưởng đang ngồi trên một chiếc xe đa dụng, công cụ kiếm sống của ông.

Vài tháng nữa, tiến sĩ Roger Y. Tsien và tiến sĩ Martin Chalfie sẽ tới Stockholm để nhận giải Nobel hóa học 2008 và khoản tiền thưởng 450 nghìn USD vì có công tìm ra một kỹ thuật giúp giới khoa học theo dõi mọi hoạt động của các tế bào sống.

Trong khi đó, người từng cung cấp thứ quan trọng nhất trong công trình nghiên cứu của hai vị tiến sĩ - những dữ liệu về gene tạo ra protein phát sáng huỳnh quang trong cơ thể sứa - đã từ bỏ khoa học vì sự trớ trêu của số phận.

Douglas C. Prasher - người từng nghiên cứu sứa Aequorea victoria khi còn làm việc tại Viện Hải dương học Woods Hole (bang Massachusetts, Mỹ) trong những năm đầu thập kỷ 90 - đang lái xe đa dụng cho một công ty thuê xe ở thành phố Huntsville, bang Alabama để nhận mức thù lao 10 USD/giờ.

Tài xế 57 tuổi khẳng định ông không hề cảm thấy cay đắng hay ghen tị với các đồng nghiệp đoạt giải Nobel hóa học của năm nay. Họ gồm tiến sĩ Roger Y. Tsien của Đại học California, tiến sĩ Martin Chalfie của Đại học Columbia và Osamu Shimomura, giáo sư danh dự của Đại học Y khoa Boston. Osamu là người đầu tiên phát hiện ra protein phát sáng ở sứa vào năm 1961.

Tiến sĩ Douglas C. Prasher
Tiến sĩ Douglas C. Prasher và chiếc xe đa dụng của công ty Bill Penney Toyota, phương tiện kiếm sống của ông, tại thành phố Huntsville, bang Alabama, Mỹ. Ảnh: nytimes.com.

Vốn là một tiến sĩ hóa sinh, tiến sĩ Prasher quan tâm tới việc giải thích cơ chế phát sáng của một số động vật dưới góc độ hóa học. Trong những năm cuối thập kỷ 80, ông đề nghị Viện Y tế quốc gia Mỹ tài trợ cho công trình nghiên cứu gene sản xuất protein phát quang của sứa trong 5 năm. Trong đơn, ông đưa ra dự đoán rằng protein phát quang có thể được sử dụng để chiếu sáng các cấu trúc bên trong tế bào.

"Tôi biết protein phát sáng có thể làm nên cuộc cách mạng trong việc theo dõi các hoạt động của thế giới vi mô. Giờ đây điều đó đã được chứng minh", Prasher nói.

Tuy nhiên, đề nghị của Prasher bị bác bỏ. Ông tiếp tục gửi đơn tới Hiệp hội Ung thư Mỹ. Họ đồng ý, nhưng chỉ tài trợ cho ông trong 2 năm, khoảng thời gian chỉ đủ để Prasher phân lập gene sản xuất protein phát quang, chứ không tìm ra bất kỳ ứng dụng nào.

Tới lúc đó, tiến sĩ Prasher cảm thấy chán công việc ở Phòng thí nghiệm sinh học hải dương Woods Hole và quyết định tìm một công việc mới. Sau đó Roger Y. Tsien và Martin Chalfie tìm gặp ông để hỏi về gene sản xuất protein phát sáng của sứa. Ông hào phóng chia sẻ các thành quả nghiên cứu với cả hai người.

Sau đó, tiến sĩ Prasher làm việc cho Bộ Nông nghiệp Mỹ. Ông chịu trách nhiệm nghiên cứu các biện pháp nhận dạng côn trùng gây hại. Lại một lần nữa ông không cảm thấy hài lòng với công việc và thường xuyên rơi vào trạng thái trầm cảm.

"Tôi không thích đội ngũ lãnh đạo của mình, vì thế tôi tìm công việc khác", ông kể.

Prasher chuyển tới thành phố Huntsville, bang Alabama để làm việc cho một bộ phận của Cơ quan hàng không vũ trụ Mỹ (NASA). Bộ phận của ông chịu trách nhiệm xây dựng các phòng xét nghiệm hóa học cỡ nhỏ để nghiên cứu tình trạng sức khỏe của động vật sống khi lên sao Hỏa. Prasher yêu công việc này, nhưng sau đó NASA quyết định ngừng rót tiền cho dự án và ông mất việc. Vì những lí do gia đình, ông vẫn ở lại Huntsville và điều này làm giảm cơ hội tìm kiếm việc mới của ông.

Tình trạng trầm uất quay trở lại. Sau một năm thất nghiệp, tiến sĩ hóa sinh xin lái xe đa dụng cho Bill Penney Toyota, một công ty cho thuê xe. Tính tới nay ông đã làm công việc này được một năm rưỡi.

Khi tên của những người đoạt giải Nobel hóa học năm 2008 được công bố vào ngày 8/10, một số tờ báo và kênh truyền hình đã nhắc tới Prasher. Một người ở Chicago để gọi điện tới nhà ông để xác minh thông tin và họ đã nói chuyện với nhau rất lâu.

Theo thông lệ, mỗi giải Nobel chỉ được trao cho tối đa 3 người. Nhiều người cho rằng quy định này khiến công sức của nhiều nhà khoa học không được công nhận và Prasher là một trường hợp. Tuy nhiên, vị tiến sĩ hóa sinh khẳng định rằng, nếu được đưa vào danh sách nhận giải Nobel hóa học, ông sẽ cảm thấy không thoải mái.

"Còn rất nhiều người học xứng đáng nhận giải Nobel hơn tôi. Họ đã nỗ lực hết sức và giành cả đời cho khoa học, còn tôi thì không", ông tâm sự.

Việt Linh (theo Time)

16 thg 10, 2008

Andre Rieu (Love Theme From Romeo & Juliet)

Andre Rieu (Love Theme From Romeo & Juliet)



Romeo x Juliet OP

15 thg 10, 2008

Hãy Giữ Cho Trái Tim Còn Biết Đau

Hãy giữ cho trái tim còn biết đau lúc ấy bạn sẽ học được cách tự kiềm chế mình, và hành động cẩn thận trong mọi công việc.

Hãy giữ cho trái tim còn biết đau, lúc ấy bạn sẽ học được cách nói hai từ cám ơn đến những bất hạnh trong cuộc đời, bạn sẽ biết cách cám ơn những đau thương đã có, từng trải qua hay những khó khăn trong hiện tại.

Hãy giữ cho trái tim còn biết đau, bởi vì chính trong những nỗi đau, bạn sẽ học được cách tự mình thoát ra khỏi vũng lầy, tự mình thoái ra khỏi cái kén nhỏ bé và tự mình lớn lên với cuộc sống.

Hãy giữ cho trái tim còn biết đau, bạn chắc chắn sẽ nhận được những nụ cười thân ái và những tấm lòng vị tha.

Hãy giữ cho trái tim còn biết đau, bạn sẽ biết được nỗi đau của mọi người và trở thành thiên thần xoa dịu nhiều yêu thương.

Hãy giữ cho trái tim còn biết đau, để chắc chắn rằng bạn vẫn là một con người với một bản tính yếu đuối, nhiều ích kỷ và hờn ghen.

Hãy giữ cho trái tim còn biết đau, để cho những giọt nước mắt có thể thoát ra nhẹ nhàng và làm bạn thanh thản hơn.

Hãy giữ cho trái tim còn biết đau, để theo nổi đau bạn lớn lên từng ngày, với những bão tố, chông gai trên con đường sắp tới.

Hãy giữ cho trái tim còn biết đau, nó sẽ giúp bạn giật mình nhận ra những điều ý nghĩa đơn giản mà sâu xa của những trẻ nhỏ.

Hãy giữ cho trái tim còn biết đau, để bạn có thể đau chung nỗi đau của nhân loại, đau những nỗi đau nhỏ bé của những thứ tầm thường nhất.

11 thg 10, 2008

Sợi dây tình yêu

Trước miếu Quan Âm mỗi ngày có vô số người tới thắp hương lễ Phật, khói hương nghi ngút. Trên cây xà ngang trước miếu có con nhện chăng tơ, mỗi ngày đều ngập trong khói hương và những lời cầu đảo, nhện dần có Phật tính. Trải nghìn năm tu luyện, nhện đã linh.

Một ngày, bỗng Phật dạo đến ngôi miếu nọ, thấy khói hương rất vượng, hài lòng lắm. Lúc rời miếu, ngài vô tình ngẩng đầu lên, nhìn thấy nhện trên xà.

Phật dừng lại, hỏi nhện: "Ta gặp ngươi hẳn là có duyên, ta hỏi ngươi một câu, xem ngươi tu luyện một nghìn năm nay có thật thông tuệ chăng. Được không?"

Nhện gặp được Phật rất mừng rỡ, vội vàng đồng ý. Phật hỏi: "Thế gian cái gì quý giá nhất?"

Nhện suy ngẫm, rồi đáp: "Thế gian quý nhất là những gì không có được và những gì đã mất đi!". Phật gật đầu, đi khỏi.

Lại một nghìn năm nữa trôi qua, nhện vẫn tu luyện trên thanh xà trước miếu Quan Âm, Phật tính của nhện đã mạnh hơn.

Một ngày, Phật đến trước miếu, hỏi nhện: "Ngươi có nhớ câu hỏi một nghìn năm trước của ta không, giờ ngươi đã hiểu nó sâu sắc hơn chăng?"

Nhện nói: "Con cảm thấy trong nhân gian quý nhất vẫn là "không có được" và "đã mất đi" ạ!"

Phật bảo: "Ngươi cứ nghĩ nữa đi, ta sẽ lại tìm ngươi."

Một nghìn năm nữa lại qua, có một hôm, nổi gió lớn, gió cuốn một hạt sương đọng lên lưới nhện. Nhện nhìn giọt sương, thấy nó long lanh trong suốt sáng lấp lánh, đẹp đẽ quá, nhện có ý yêu thích. Ngày này nhìn thấy giọt sương nhện cũng vui, nó thấy là ngày vui sướng nhất trong suốt ba nghìn năm qua. Bỗng dưng, gió lớn lại nổi, cuốn giọt sương đi. Nhện giây khắc thấy mất mát, thấy cô đơn, thấy đớn đau.

Lúc đó Phật tới, ngài hỏi: "Nhện, một nghìn năm qua, ngươi đã suy nghĩ thêm chưa: Thế gian này cái gì quý giá nhất?"

Nhện nghĩ tới giọt sương, đáp với Phật: "Thế gian này cái quý giá nhất chính là cái không có được và cái đã mất đi."

Phật nói: "Tốt, nếu ngươi đã nhận thức như thế, ta cho ngươi một lần vào sống cõi người nhé!"

Và thế, nhện đầu thai vào một nhà quan lại, thành tiểu thư đài các, bố mẹ đặt tên cho nàng là Châu Nhi. Thoáng chốc Châu Nhi đã mười sáu, thành thiếu nữ xinh đẹp yểu điệu, duyên dáng. Hôm đó, tân Trạng Nguyên Cam Lộc đỗ đầu khoa, nhà vua quyết định mở tiệc mừng sau vườn ngự uyển.

Rất nhiều người đẹp tới yến tiệc, trong đó có Châu Nhi và Trường Phong công chúa. Trạng Nguyên trổ tài thi ca trên tiệc, nhiều tài nghệ khiến mọi thiếu nữ trong bữa tiệc đều phải lòng. Nhưng Châu Nhi không hề lo âu cũng không ghen, bởi nàng biết, chàng là mối nhân duyên mà Phật đã đưa tới dành cho nàng.

Qua vài ngày, tình cờ Châu Nhi theo mẹ lên miếu lễ Phật, cũng lúc Cam Lộc đưa mẹ tới miếu. Sau khi lễ Phật, hai vị mẫu thân ngồi nói chuyện. Châu Nhi và Cam Lộc thì tới hành lang tâm sự, Châu Nhi vui lắm, cuối cùng nàng đã có thể ở bên người nàng yêu, nhưng Cam Lộc dường như quá khách sáo.

Châu Nhi nói với Cam Lộc: "Chàng còn nhớ việc mười sáu năm trước, của con nhện trên xà miếu Quan Âm chăng?"

Cam Lộc kinh ngạc, hỏi: "Châu Nhi cô nương, cô thật xinh đẹp, ai cũng hâm mộ, nên trí tưởng tượng của cô cũng hơi quá nhiều chăng?". Nói đoạn, chàng cùng mẹ chàng đi khỏi đó.

Châu Nhi về nhà, nghĩ, Phật đã an bài mối nhân duyên này, vì sao không để cho chàng nhớ ra chuyện cũ, Cam Lộc vì sao lại không hề có cảm tình với ta? Vài ngày sau, vua có chiếu ban cho Trạng Nguyên Cam Lộc sánh duyên cùng công chúa Trường Phong, Châu Nhi được sánh duyên với thái tử Chi Thụ. Tin như sấm động giữa trời quang, nàng không hiểu vì sao Phật tàn nhẫn với nàng thế.

Châu Nhi bỏ ăn uống, nằm khô nhắm mắt nghĩ ngợi đau đớn, vài ngày sau linh hồn nàng sắp thoát khỏi thân xác, sinh mệnh thoi thóp.

Thái tử Chi Thụ biết tin, vội vàng tới, phục xuống bên giường nói với nàng: "Hôm đó, trong những cô gái giữa bữa tiệc sau vườn thượng uyển, ta vừa gặp nàng đã thấy yêu thương, ta đã khốn khổ cầu xin phụ vương để cha ta cho phép cưới nàng. Nếu như nàng chết, thì ta còn sống làm chi." Nói đoạn rút gươm tự sát.

Và giây khắc ấy Phật xuất hiện, Phật nói với linh hồn sắp lìa thể xác Châu Nhi: "Nhện, ngươi đã từng nghĩ ra, giọt sương (Cam Lộc) là do ai mang đến bên ngươi chăng? Là gió (Trường Phong) mang tới đấy, rồi gió lại mang nó đi. Cam Lộc thuộc về công chúa Trường Phong, anh ta chỉ là một khúc nhạc thêm ngắn ngủi vào sinh mệnh ngươi mà thôi.

Còn thái tử Chi Thụ chính là cái cây nhỏ trước cửa miếu Quan Âm đó, anh ta đã ngắm ngươi ba nghìn năm, yêu ngươi ba nghìn năm, nhưng ngươi chưa hề cúi xuống nhìn anh ta. Nhện, ta lại đến hỏi ngươi, thế gian này cái gì là quý giá nhất?"

Nhện nghe ra sự thật, chợt tỉnh ngộ, nàng nói với Phật: "Thế gian này cái quý nhất không phải là thứ không có được và đã mất đi, mà là hạnh phúc hiện đang nắm giữ!"

Vừa nói xong, Phật đã đi mất, linh hồn Châu Nhi quay lại thân xác, mở mắt ra, thấy thái tử Chi Thụ định tự sát, nàng vội đỡ lấy thanh kiếm...

Câu chuyện đến đây là hết, bạn có hiểu câu cuối cùng mà nàng Châu Nhi nói không?

"Thế gian này cái quý nhất không phải là thứ không có được và đã mất đi, mà là hạnh phúc hiện đang nắm giữ!"

Trong suốt đời ta, sẽ gặp hàng nghìn hàng vạn loại người.

Để yêu một người thì không cần cố gắng, chỉ cần có "duyên" là đủ.

Nhưng để tiếp tục yêu một người thì phải cố gắng.

Tình yêu như sợi dây, hai người cùng kéo hai đầu, chỉ cần một người kéo căng hoặc bỏ lơi, tình yêu ấy sẽ căng thẳng hoặc chùng xuống.

Vậy khi bạn đi kiếm người ở đầu kia dây, hãy cân nhắc. Hoặc bạn có quá nhiều sợi dây tình cảm, hoặc bạn cứ liên tục tìm cái mới, hoặc khi dây đã đứt, bạn không còn can đảm hay lòng tin, tình yêu để đi tìm một tình yêu mới nữa.

Bất kể thế nào, khi sợi dây đó đứt, bạn chỉ mất đi một người không yêu bạn, nhưng người đó đã mất đi một người yêu họ.

Mất một người không biết trân quý bạn, có gì phải buồn rầu?

Bởi bạn còn cơ hội, một lần nữa, gặp người biết rằng bạn quý giá.

Có muốn nghe tôi kể câu chuyện ấy lần nữa không, ngày xưa, trước miếu Quan Âm...

(Trang Hạ dịch, theo saycoo-ĐL)

10 thg 10, 2008

Đỉnh cao về đối đáp

Hai vợ chồng cùng ngành xuất bản sách. Đêm tân hôn của họ thật thơ mộng. Họ nói với nhau đủ chuyện từ chuyện yêu đương gia đình, bè bạn, nghề nghiệp.

Anh chồng ôm vợ âu yếm rồi đọc thơ:

Sách mới cho nên phải đắt tiền

Chị vợ cùng nghề, nghe chồng đọc liền ứng khẩu đọc tiếp luôn:

Hôm nay xuất bản lần đầu tiên

Anh chồng ghì chặt vợ vào lòng mình đọc luôn câu thứ ba:

Anh còn tái bản nhiều lần nữa

Chị vợ sung sướng đọc câu thơ trong tiếng thở:

Em để cho anh giữ bản quyền

Vài năm sau:

Cô vợ đọc:

Sách đã cũ rồi phải không anh
Sao nay em thấy anh đọc nhanh
Không còn đọc kỹ như trước nữa
Để sách mơ thêm giấc mộng lành

Anh chồng ngâm:

Sách mới người ta thấy phát thèm
Sách mình cũ rích, chữ lem nhem
Gáy thì lỏng lẻo, bìa lem luốc
Đọc tới đọc lui, truyện cũ mèm

Cô vợ thanh minh:

Sách cũ nhưng mà chuyện nó hay
Đọc hoài vẫn thấy được bay bay
Đọc xong kiểu này, rồi kiểu khác
Nếu mà khám phá sẽ thấy hay

Anh chồng lầu bầu:

Đọc tới đọc lui mấy năm rồi
Cái bìa sao giống giấy gói xôi
Nội dung từng chữ thuộc như cháo
Nhìn vào hiệu sách, nuốt không trôi

Thằng hàng xóm hắng giọng sang:

Sách cũ nhưng mà tui chưa xem
Nhìn anh đọc miết thấy cũng thèm
Cũng tính hôm nào qua đọc lén
Liệu có trang nào anh chưa xem?

Vợ chồng đối đáp về 'chuyện ấy'

Có một anh nông dân mới cưới vợ đã có việc phải đi xa. Sau vài tháng, cô vợ gửi thư cho chồng, nội dung như sau:

"Đám ruộng hai bờ ở đầu hông
Lâu ngày không cấy vẫn để không
Nước non vẫn đủ, cỏ mọc tốt
Nhờ người cày hộ có được không?"

Ông chồng đọc xong trả lời:

"Đám ruộng hai bờ là của ông
Cho dù không cấy vẫn để không
Mùa này không cấy chờ mùa khác
Nhờ người cày hộ chết với ông"

Đọc thơ của ông chồng xong, vợ nóng lòng quá nên gởi thơ tiếp:

"Ruộng để lâu ngày cứ bỏ không
Hạ đi thu đến sắp lập đông
Cỏ xanh cũng lạnh dần héo úa
Thợ cày đầy rẫy chẳng tính công "

Ông chồng hồi đáp:

"Biết là ruộng lâu ngày trống không
Cỏ dại um tùm mọc mênh mông
Nhưng mà tụi nó cày tệ lắm
Kỹ thuật thua ông, có biết không ?"

Bà vợ rằng:

"Ruộng vẫn nơi này quá mênh mông
Sao chẳng gieo đi kiếm vài đồng
Ông về vẫn đó chi mà ngại
Mùa ông thu hoạch khỏi tốn công"

Chồng tiếp bực mình:

"Này này ông nói có nghe không
Ruộng ông, ông kệ cứ chơi ngông
Khi nào ông rảnh ông gieo giống
Còn không kẻ khác cấm cho trồng "

Bà vợ chịu không nổi... gửi tiếp :

"Ông à... cỏ dại lên quá mông
Dân cày quê mình cứ ở không
Thôi tui làm phước cho họ cấy
Ông về thu hoạch... thế là xong"

Ông chồng càng tức giận hơn:

"Cỏ dại có mọc lên quá mông
Thì bà vẫn cứ phải để không
Ông mà biết được bà cho cấy
Ông vể nhổ sạch thế là... xong"

Bà tiếp:

"Ruộng kia cỏ đã mọc đầy đồng
Ông về gấp gấp có nghe không?
Ruộng đang thiếu nước, lại khô cạn
Ông về tưới hộ tôi trả công!"

Chồng nghe thế liền gởi lại:

"Ừ thì bà ráng mà kiềm lòng
Bà mà léng phéng chết với ông
Ông về ông cấy cho tơi xốp
Cho thỏa bao ngày bà đợi mong"

Hôm sau, chồng nhận được thư vợ như sau:

"Luật mới ban hành ông biết ko?
Ruộng mà không cấy sẽ sung công
Vậy ông thu xếp mà về sớm
Kẻo mất ruộng rồi, ông trách ông"

Điên vì đàn bà

Vị giám đốc nhà thương điên dẫn một quan khách tham quan. Chỉ một người nằm trên giường hai tay ôm chặt một con búp bê vào lòng, vị giám đốc giải thích:

- Trước đây ông này yêu một người đàn bà, nhưng bị bà ta bỏ rơi và lấy chồng khác nên y phát điên và cứ tưởng con búp bê là người yêu mình.

Đến một phòng khác, thấy một người điên bị xiềng xích hai tay, đang vùng vẫy bổ đầu vào tường tự tử.

Vị giám đốc lắc đầu nói:

- Còn đây là anh chồng đã lấy bà ta.

3 thg 10, 2008

Chuyện riêng tư trên giường

Dù những điều cơ bản trong sinh hoạt tình dục là giống nhau nhưng tùy theo tâm tính, sức khỏe, tuổi tác, văn hóa, điều kiện sống mà có những quan điểm khác nhau và cách thức hòa hợp. Savvymiss đã mở một cuộc điều tra dưới đây.

Biện pháp tránh thai bạn hay dùng:

69%: Bao cao su

52%: Uống thuốc, đặt vòng hay dùng miếng dán tránh thai.

12%: Tính ngày

3%: Xuất tinh ra ngoài

2%: Dùng chất diệt tinh trùng

Bạn có dùng miệng khi quan hệ

63%: Thỉnh thoảng, còn phụ thuộc vào tâm trạng và vị trí tiếp xúc.

17%: Thường xuyên.

20%: Chưa từng làm lần nào.

Điều gì mang lại cho bạn sự cực khoái cao độ

32%: Thủ đâm (đối với đàn ông).

31%: Dùng miệng

25%: Khi ở bên trên (đối với nữ giới).

12%: Quan hệ theo bổn phận

Tư thế nào bạn yêu thích nhất:

37%: Chàng nằm trên

30%: Nàng nằm trên

28%: Chàng làm từ phía sau.

Bạn nghĩ gì về tình một đêm (chỉ có 58% số người được hỏi trả lời)

25%: Điều đó thật tuyệt và muốn làm chuyện đó một lần nữa.

33%: Không muốn lặp lại lần nữa

17%: Nó cũng có thể xảy ra

25%: Chưa bao giờ nghĩ đến chuyện đó

Bạn đã bao giờ lừa dối người yêu của mình chưa?

29%: “Có”.

55%: Chưa bao giờ nghĩ đến chuyện đó

16%: Nó còn phụ thuộc vào quan niệm của mỗi người về chuyện thế nào là “nói dối”.

Khi nào bạn thõa mãn trong chuyện ấy:

54%: Sau mỗi lần giao ban

14%: Chưa lần nào

31: Chỉ cảm thấy một chút ít

Bạn cảm thấy thế nào về khẩu dâm:

65%: Tôi rất hứng thú với chuyện này

7%: Ghét cay ghét đắng

28%: Cũng được nếu nó xảy ra.

Bạn có hay “tự làm” một mình không?

37%: Vài lần trong một tháng

25%: Nếu có cơ hội cũng nên làm thử

22%: Rất hiếm khi

15%: Chưa bao giờ

Địa điểm nào bạn thấy hào hứng nhất để ‘họp hành”

24%: Dưới nước

22%: Trên giường

6%: Trên xe ô tô

4%: Trong thang máy

0,5%: Trên máy bay

Bạn thấy mình là người tình thế nào trên giường:

34% : Một nữ thần tình dục

23% : Dễ bị dao động

7% : Như một nữ tu

Bạn còn khao khát gì thêm:

64% : Khúc dạo đầu

45% : Làm tình

32% : Những câu nói thô thiển về sex

31% : Âu yếm

29% : Dùng miệng

Nơi nào trên cơ thể chàng mà bạn yêu thích (đánh giá thứ tự từ 1 đến 10)

1. Cánh tay

2. Ngực

3. Lưng

4. Vai

5. Đôi mắt

6. Cậu nhỏ

7. Môi/miệng/răng

8. Mông

9. Ngón tay

10. Tóc

Chi Anh